“Người bị bệnh ung thư thận có thể sinh hoạt vợ chồng được nữa không? Điều này phụ thuộc vào việc hỏng quả thận nào, thận âm hay thận dương. Nếu chỉ hỏng thận âm thì vẫn túc tắc được. “Năm thì, mười họa hay chăng chớ/ Một tháng đôi lần cũng có không”. Còn nếu hỏng thận dương thì đúng là nghỉ hưu hoàn toàn...” Thầy Nho nói.
Thầy Nho nói về ung thư thận như sau: “Dấu hiệu đầu tiên và quan trọng nhất là đi tiểu ra máu. Không phải khi gắng sức làm việc nặng mà lúc nghỉ ngơi cũng tiểu ra máu. Nhưng phải kèm theo dấu hiệu thứ hai là đau ngang thắt lưng. Bị bệnh lậu, viêm đường tiết niệu cũng có thể đi tiểu ra máu nhưng không đau ngang thắt lưng. Bị sỏi thận, nhất là bị cặn đáy thận có thể đau lưng khủng khiếp nhưng không tiểu ra máu. Phải đồng bộ cả 2 thì mới có thể nghĩ đến ung thư thận.
Một điều kiện thứ ba, rất đáng chú ý là độ tuổi. Đây là bệnh của người lớn (thường từ 40 tuổi trở lên). Trẻ con và thanh niên không bị ung thư thận. Người bị ung thư thận đừng sợ chiếu chụp, vì phải chụp động mạch, chụp tĩnh mạch để phái hiện huyết khối, chụp hệ xương đểphát hiện di căn, chụp lồng ngực để phát hiện di căn lên phổi. Đây không phải bày vẽ ra để kiếm tiền mà là khám lâm sàng ung thư thận bắt buộc phải làm như thế. Bởi sau khi phá vỡ vỏ thận, ung thư lan tỏa vào mỡ của khoang thận và xâm lấn vào các cấu trúc tiếp cận như cơ hoành, phúc mạc, thượng thận, sau đó vào các cơ quan trong phúc mạch (nách, duôi tụy, đại tràng trái, đại tràng phải và gan phải). Các hạch di căn thường nằm ở ngã ba động mạch chủ và tĩnh mạch chủ của thận. Cuối cùng nó xâm lẫn vào tĩnh mạch thận, gây nên tác mạch. Ung thư thận thường di căn vào phổi và xương, hiếm khi di căn vào não.
Hai quả thận tuy nhỏ nhưng là 2 cỗ máy lọc công suất lớn. Bình quân một đời người chúng ta thải ra 39.000 lít nước tiểu. Đàn bà tiểu nhiều hơn, tới 43.00 lít. Thận có quan hệ trực tiếp đến ngọn lửa phòng the. Thanh niên “quan hệ” 200 lần một năm. Các cụ già từ 60 tuổi trở lên chỉ quan hệ 25 lần/ năm. Vì tuổi càng cao, thận càng yếu. Đây cũng là nguyên nhân từ 40 tuổi trở lên mới có thể bị ung thư thận. Người bị ung thư thận có thể sinh hoạt vợ chồng được nữa không? Điều này phụ thuộc vào việc hỏng quả thận nào, thận âm hay thận dương. Nếu chỉ hỏng thận âm thì vẫn túc tắc được. “Năm thì, mười họa hay chăng chớ/ Một tháng đôi lần cũng có không”. Còn nếu hỏng thận dương thì đúng là nghỉ hưu hoàn toàn. Ngọn lửa phòng the đã tắt ngấm.
Các ông lang khi chữa bệnh yếu dương cho đàn ông thường cho bài thuốc đại bổ thận dương. Bài Minh Mạng Thang cũng địa bổ thận dương. Vị trí của quả thận trong ngũ tạng là thế. Nhưng ung thư thận lại không nguy hiểm như ung thư gan mà óc huyết khối tĩnh mạch cửa thì các bác sĩ rất sợ. Nam Y Đạo Pháp, một cơ sở chuyên dùng thuốc nam để chữa ung thư cũng khẳng định rằng ung thư gan mà có huyết khối tĩnh mạch thì không chữa được. Các lương y Trung Quốc cũng từ chối chữa ung thư gan có huyết khối tĩnh mạch. Vì thế một số bệnh nhân người Trung Quốc đã sang Việt Nam để tìm thầy, tìm thuốc. Tôi đã trực tiếp chữa 3 ca, 2 ca khỏi, một ca không khỏi. Nói không khỏi trong trường hợp này đồng nghĩa với việc gặp thần chết. Còn bệnh nhân ung thư thận có thể yên tâm hơn. Các bác sĩ có thể giúp bệnh nhân sống thêm được 10 năm, chứ không phải 5 năm – 3 năm như các chúng ung thư khác. Còn Đông y thì có thể chữa khỏi tận gốc ung thư thận, dù có huyết khối tĩnh mạch cửa hoặc đã di căn vào xương, phổi”.
Tôi nói với thầy Nho: “Nhưng các điều trị ung thư cảu tây y vẫn chỉ là phẫu thuật cắt thận và hóa trị, xạ trị. Tôi đọc cuốn sách “Thoát khỏi ung thư” của Bill Henderson & Bác sĩ Carlos M.Garcia (người Mỹ) có trích dẫn ý kiến của nhiều nhà khoa học Mỹ, phản đối mạnh mẽ cách điều trị này. Bác sĩ ung thư Glen Warner viết rằng: “ Chúng ta có một ngành công nghiệp nhiều tỷ đô la đang giết nhân loại, dù xét góc độ nào, cũng chỉ vì thu lợi ích tài chính. Ý tưởng của họ về nghiên cứu là xem liệu 2 liều thuốc độc này (hóa trị và xạ trị) có tốt hơn liều thuốc độc khác hay không”.
Bác sĩ Julian Whitsker viết: “Cách tôi nhìn ung thư cũng giống như cách tôi nhìn bệnh tim, viêm khớp, huyết áp cao hoặc thậm chí như béo phì, phải giải quyết nỗ lực bằng thúc đẩy hệ miễn dịch của cơ thể, qua chế độ ăn uống, dinh dưỡng bổ sung và luyện tập. Cơ thể có thể tự đào thải ung thư y như nó làm với các bệnh thoái hóa khác. Bởi vậy, tôi không muốn có hóa trị và xạ trị, bởi vì tôi không thích thú với những trị liệu tàn phá hệ miễn dịch. Và theo tôi, làm như vậy gần như chắc chắn thất bại cho số đông bệnh nhân ung thư”
Tiến sĩ Linus pauling (giải thưởng Nobel y khoa) cũng nói: “Mọi người phải biết rằng “cuộc chiến ung thư” là sự lừa gạt quy mô lớn. Viện ung thư quốc gia và Hội Ung thư Mỹ đã xao nhãng trách nhiệm đối với những người đã ủng hộ họ”.
Đây là cuốn sách dược nhều người Việt Nam chọn đọc, chỉ trong 2 năm, cuốn sách này đã được tái bản tới 4 lần, chứng tỏ mọi người rất quan tâm đến bệnh ung thư”.
Nghe tôi nói về ý kiến Nghe toi nói về ý kiến của các nhà khoa học nước ngoài, thầy Nho đáp: “tôi chưa có cuốn sách này. Nếu có thể, nhờ anh Ngọc Tuệ mua hộ cho 1 cuốn. Các nhà khoa học Mỹ đã nói rất đúng, nhưng đó là ở Mỹ. Còn ở Việt Nam thì chưa có bác sĩ nào nói thế cả.Tôi rất tâm đắc ý kiến không xạ trị hóa tị mà phải tăng cường hệ miễn dịch cho bệnh nhân để cơ thể tự đào thải bệnh ung thư. Đây cũng chính là cách điều trị của tôi. Trong bài thuốc của tôi không hề có vị nào độc. Tôi không chủ trương lấy độc trị độc. Vấn đề là sự lựa chọn của người bệnh. Với ung thư, nhiều khi bệnh nhân phải thông minh hơn cả bác sĩ. Phải tỉnh táo lựa chọn, chứ không phải bác sĩ nói gì cũng làm theo. Chị Hà Thị Hoa ở Thanh Hóa bị mắc bệnh ung thư xương, đến phút cuối cũng đã không nghe theo bác sĩ mà chọn phương pháp điều trị khác, nâng cao hệ miễn dịch của cơ thể. Khi chị Hoa từ chối quyết định của Bác sĩ, ai cũng bảo là chị ấy ngu, người nhà quê không biết gì. Nhưng bây giờ chị ấy đã khỏi hoàn toàn bệnh ung thư và đang lao động như một nông dân thực thụ.
Sự lựa chọn đúng hay sai còn phụ thuộc vào niềm tin. Một người nhà của tôi khi bị ung thư cũng không tin tôi mà đi bệnh viện phẫu thuật và hóa trị. Bệnh không khỏi mà di căn vào gan, chậm chút nữa là chết. Đến lúc đó họ mới uống thuốc của tôi và may mắn là bệnh cũng đã khỏi. Niềm tin là tài sản riêng của mỗi người. Ai có đến đâu dùng đến đấy. Lại nói về ung thư thận, người mắc bệnh nguy hiểm này phải cai thuốc lá. Khói thuốc lá làm phổi bị ô nhiễm nặng nề và yếu đi, tạo điều kiện cho ung thư di căn vào phổi. Mà như trước đây báo Người Giữ Lửa đã viết rồi. Ung thư phổi là cực kỳ nguy hiểm, tỷ lệ tử vong rất cao. Nếu để di căn vào phổi thì việc điều trị sẽ rất lâu bà khả năng tử vong cao hơn.
Theo báo Người Giữ Lửa số 60 (1/10/2014)





















