Phương châm chữa bệnh của tôi chủ yếu là nâng cao sức đề kháng của cơ thể. Vì thếm trong bài thuốc của tôi không có vị độc và không có tác tụng phụ. Khi thầy Cương đen theo thuốc đi nghỉ ở Đà Nẵng, con gái thầy đã hỏi tôi: “Thuốc có tác dụng phụ không?”. Tôi trả lời ngay là không, tôi không chủ trương dùng chất độc tiêu diệt tế bào ung thư mà chỉ dùng thuốc đề nâng cao sức đề kháng chủa cơ thể...”, thầy Nho cho biết.
Sáng ngày 14/9 mới đây, bà Oanh vợ GS Văn Như Cương gọi cho tôi. “Anh Cương giờ ăn được, béo lên, tăng cân, da dẻ hồng hào. Nhất định tôi sẽ lên Sóc Sơn để cảm ơn thầy Nho”. Tôi gặp thầy Nho nói lại ý kiến của bà Oanh và thầy Nho nói” “Ăn được là rất tốt chứng tỏ bệnh khỏi rồi. Người bị bệnh gan rất khó ăn, nuốt thức ăn không xuống vì căn khí đầy ngược lên, cố nuốt thì nôn ra, ăn được tức là bệnh đã khỏi. Nhưng thầy Cương vẫn phải uống một liều thuốc củng cố nữa mới có thể hoàn toàn yên tâm về lâu, về dài. Với đông y, khái niệm khỏi bệnh là khỏi triệt để, bệnh nhân có thể sống và làm việc bình thường chứ không phải sống thêm như Bách khoa ung thư học đã viết. Sách này viết rằng. Bệnh nhân sống thêm 1 năm, 3 năm, 5 năm như thế không phải là khỏi.
GS Văn Như Cương chưa bị di căn, nếu đã di căn uống thuốc vào là biết ngay. Khi khối ung thư phát triển đến mức nào đó, chúng tung nhiều tế bào lạ vào hệ tuần hoàn, lưu lạc khắp cơ thể. Đa số tế bào này bị “lự lượng phòng vệ” của cơ thể tiêu diệt. Chỉ những tế bào lạ đến được các vùng lự lượng phòng vệ cơ thể mất kiểm soát mới tạo thành khối u di căn. Chống di căn là tăng cường sức mạnh của hệ thống phòng vệ cơ thể. Đã uống thuốc chống di căn sau 15 ngày thì không sợ di căn nữa.
Bài thuốc chữa cho thầy Cương đã được tôi điều chỉnh 3 lần và cả 3 lần đều có chống di căn. Lẽ ra không cần như thế nhưng trong thời gian trị bệnh, thầy Cương vẫn hút thuốc lá, nghe nói mỗi ngày 1 gói. Vì thế, phải có thuốc chống di cawnlieen tục để phòng khối u di căn lên phổi. Sau 20 ngày uống thuốc, thầy Cương vào viện khám lại. Đọc phim thấy huyết khối tĩnh mạch đã biến mất tôi biết chắc chắn thầy Cương sẽ khỏi rất nhanh. Nếu khối tĩnh mạch cửa không biến mất thì không sao cứu được bệnh nhân sẽ tử vong nhanh, trong vòng vài tháng. Cũng là ung thư gan, nhưng bài thuốc tôi cắt cho thầy Cương hoàn toàn khác với những bệnh khác. Thầy Cương phát bệnh gan vào mùa thu, gan của con người yếu nhất vào mùa thu. Biển Thước nói rằng: “Người bị bệnh gan hay chết vào mùa thu”. Do vậy, điều trị cho thầy Cương phát hết sức linh hoạt. Bài thuốc phải thay đổi kịp thời. kHi khống chế khối u, tôi dùng bài thuốc khác, khi cần tổng tấn công, tôi dùng bài thuốc khác.
Những ngày gần đây, bệnh nhân ung thư gan tìm đến tôi nhiều hơn vì đang là mùa thu. Bệnh nhân ung thư gan ở Việt Nam cũng đang tăng mạnh, tổ chức Y tế thế giới (WHO) thống kê bệnh ung thư gan ở Việt Nam năm 2008 số ca mắc bệnh là 15,193 người, số người chết là 14,073 người. Tỷ lệ tử vong 93%. Vì thếm các bệnh nhân ung thư gan đều rất hoảng loạn, thậm chí có người suy nghĩ tiêu cực mà tự tìm đến cái chết. Riêng thầy Cương thì rất bình tĩnh. Đây là một liều thuốc vô hình, giúp thầy Cương khỏi bệnh nhanh hơn người khác. Bị ung thư gan mà thầy vẫn làm việc bình thường, nói chuyện với học trò, đi họp Ủy ban Giáo Dục của Quốc Hội và vẫn tổ chức một lễ khai giảng đầy ấn tượng. Những điều này tôi rất khâm phục.
Tại sao thuốc Nam có thể chữa khỏi ung thư gan cho thầy Cương? Đông y vốn chữa bệnh theo sự vận động cuẩ âm dương ngũ hành. Hoa Đà viết rằng: ‘Âm dương vốn là then chốt trong bộ máy của trời đất. Ngũ hành là sự vận động tuần hoàn không có khởi đầu và cũng không có kết thúc của trời đất. Không có âm dương thì sẽ không có trời đất, nhưng nếu chẳng có ngũ hành thì cũng không có âm dương. Bởi vậy, sinh ra con người là do trời đất, hủy hoại con người là bởi âm dương, cho nên tất cả mọi sự hưng thịnh hoặc suy vong đều do âm dương ngũ hành thuận hay nghịch quyết định.
Trời đất thì có âm dương và ngũ hành. Con người thì có khí huyết và ngũ tạng . Ngũ hành là Mộc, Hỏa, Thổ, Kim, Thủy. Ngũ tạng là can tâm, Tỳ, Phế, Thận. Phế sinh Thận, Thận sinh Can, Can sinh Tâm, Tâm sinh Tỳ, Tỳ sinh Phế. Cứ như thế tuần hoàn không nghỉ để nuôi dưỡng sự sống con người Tâm sinh Huyết, Huyết sinh ra Cơ Nhục, Cơ Nhục là nơi cư ngụ của Huyết. Khí thuộc Phế, Khí là cơ bản của xương. Xương ứng với Thận, Xương là gốc rễ của Gân, Gân thuộc Can, Can là nguồn cội của Huyết. Giữa nguc tạng và ngũ hành có mối liên quan tương sinh tương thành vô cùng mật thiết. Nếu biết thuận theo những lẽ đó thì chữa khỏi được bệnh, làm trái lẽ đó thì gây chết người”.
Là thầy thuốc Đông y thì phải biết cái lẽ đó. Khi chữa bệnh cho GS văn Như Cương tôi thuận theo lẽ tương sinh và tránh sự tương khắc. Điều này được thể hiện cụ thể trong bài thuốc không chỉ thầy Cương mà với tất cả bệnh nhân, tôi đều áp dụng nguyên lý này trong điều trị. Chính Hippocrates – Người khai sáng y học hiện đại cũng coi trọng cái lẽ này. Ông coi thiên nhiên là người thầy vĩ ddaij nhất, còn thầy thuốc chỉ là kẻ nô bộc. Ông theo dõi bệnh tật như là một hiện tượng tự nhiên, chủ yếu là để nâng cao sức đề kháng vốn có của cơ thể. Ông đề cao nguyên tắc không chỉ trị bệnh mà còn phải điều trị cả người bệnh. Phương châm chữa bệnh của tôi chủ yếu là nâng cao sức đề kháng cảu cơ thể. Vì thế trong bài thuốc của tôi không có vị độc và không có tác dụng phụ. Khi thầy Cương đem thuốc đi nghỉ ở Đà Nẵng, con gái thầy đã hỏi tôi: “Thuốc có tác dụng phụ không?”. Tôi trả lời ngay là không. Tôi không chủ trương dùng chất độc để tiêu diệt tế bào ung thư mà chỉ dùng thuốc để nâng cao sức đề kháng của cơ thể.
Hippocrates đề ra nguyên tắc không chỉ trị bệnh mà còn phải điều trị cả người bệnh. Với một người bệnh như GS Văn Như Cương thì tôi không phải điều trị gì cả mà chỉ lo trị bệnh thôi. Thầy quá thông minh và nghị lực nên trị bệnh cho thầy dễ hơn người khác rất nhiều. Điều trị người bệnh không dễ chút nào đâu. Mới đây, có một bệnh nhân ung thư gan đến đưa bệnh án cho tôi đọc và lấy thuốc. Ông này là công chức hẳn hỏi. Ông ta xin tôi một lời khuyên làm sao chóng khỏi bệnh. Tôi khuyên là không nên hóa trị và xạ trị. Lập tức anh ta quay sang chửi tôi ngay tại đây. Còn với GS Văn Như Cương thì tôi chẳng phải khuyên gì cả. Thầy thừa biết có nên hóa trị, xạ trị hay không. Được chữa bệnh cho những người như GS Văn Như Cương tôi cũng thấy sướng. Nhờ nhà báo nói với thầy là phải uống thuốc củng cố để đảm bảo trong thời gian dài buồng gan của thầy không có vấn đề gì nữa”.
TÁC DỤNG PHỤ CỦA XẠ TRỊ
|
Theo báo Người Giữ Lửa số 59 (24/09/2014)





















