Bí mật trong phòng khám GS văn Như Cương qua lời kể của một bác sĩ



Rất hiếm khi các bác sĩ chỉ định chụp cộng hưởng từ 4 lần trong một lần khám, vì như thế sẽ hại đến sức khỏe và tốn tiền của bệnh nhân. Nhưng với GS Văn Như Cương thì các bác sĩ đã chỉ định chụp cộng hưởng tới 4 lần . Chụp, xét nghiệm và phân tích kỹ nhưng phải ngày hôm sau mới có kết quả. Kết quả là khối u vệ tinh biến mất. Huyết khối tĩnh mạch cửa biến mất...”, vị bác sĩ có mặt ở nhà thầy Nho kể.

Ngày chủ nhật 7/9/2014, tôi lên nhà thầy Nho, thấy bệnh nhân đông. Hàng chục người ngồi chờ trong nhà, một số người khác ngồi chờ bên cái bàn tròn ngoài vườn. Trong số bệnh nhân ở đây cso một bị bác sĩ mà tôi quen biết. Anh hiện đang làm bác sĩ ở một bệnh viện lớn.
“Em bị bệnh gì mà đến đây?”, tôi hỏi. “em bị ung thư gan, như thầy Cương, nhưng nhẹ hơn”. Thầy Cương tuoir đã 79, khi vào viện thể trạng yếu nên không mổ được. Nhưng em còn trẻ, thể trạng tốt, sao khong mổ?”. “Phẫu thuật cũng chỉ là giải pháp tình thế thôi, không phải giải pháp căn bản. Từ năm 1995 đến nay, bệnh viện Việt Đức đã mổ gan cho số bệnh nhân ung thư theo 2 phương pháp. Một là phương pháp Lortat jacob (pháp, 1953): Tìm các mạch máu và đường dẫn mật ở rốn gan trước khi cắt. Rắc rối là rất khó tìm các mạch máu ở gan vì chúng nằm sâu, ngắn, thành mạch lại rất mỏng và nếu bị che lấp rốn gan thì lại càng khó tìm. Vì thế, người ta cắt bỏ phần lớn của gan, một phần thùy phải hay thùy  trái, gan phải hay gan trái chứ không cắt dược phân thùy hay tiểu phân thùy. Nếu phân bổ mạch máu trong gan có sự bất thường thì dẽ gây hoại tử phần gan còn lại.
Hai là phương pháp cắt gan nhỏ của GS Tôn Thất Tùng (1963). Nhưng tỷ lệ tử vong cao (trên 27%) và thời gian sống thêm cũng không được dài lắm. Theo thống kê của bệnh viện Việt Đức, thời gian sống thêm trung bình là 18 tháng. Vì thế em không mổ”. “Còn phương pháp gép gan nữa chứ?”. “Cực khó tìm đâu ra một buồng gan thích hợp. Và ai cho? Vả lại, tỷ lệ tái phát còn trên 60%. Buồng gan bị ung thư được cắt bỏ hoàn toàn, nhưng tế bào ung thư vẫn ẩn nấp đâu đó, almf sao mà diệt được”.
Khi tôi giơ máy ảnh lên định chụp thì anh bạn xua tay: “Đừng anh, đừng chụp và đừng in hình em lên báo. Em đi thế này, bệnh viện em chưa ai biết đâu”. “Vì đâu mà em biết thầy Nho?”. “Cậu bạn em trực tiếp đọc phim cho GS Văn Như Cương và rất ngạc nhiên không hiểu các khối u đã biến đi đâu. Bạn em còn nghi ngờ nên chị định chụp lại, lần 2 vẫn không thấy khối u. Anh ấy gọi các bác sĩ đến đọc phim và cùng hội ý. Mọi người đều đề nghị chụp lại.
Chụp cộng hưởng từ mà có tới 4 phim và kết quả giống nhau 100%. Rất hiếm khi các bác sĩ chỉ định chụp 4 lần trong một lần khám, vì như thế sẽ hại sức khỏe và tốn tiền bệnh nhân . Nhưng với GS Văn Như Cương thì các bác sĩ đã chỉ định chụp cộng hưởng tới 4 lần . CHụp xét nghiệm và ohaan tích rất kỹ  nhưng phải ngày hôm sau các bác sĩ mới đưa ra kết luận. kết quả là các khối u vệ tinh biến mất. Huyết khối tĩnh mạch không còn, hiện tượng hoại tử tế bào gan và chảy máu nội khối nữa.
Các  bác sĩ vô cùng ngạc nhiên, vì từ trước tới nay chưa thấy trường hợp nào tiến triển lạ lùng như vậy. Không ai biết thầy Cương đã uống thuốc gì. Người tiết lộ bí mật nàylà báo Người Giữ Lửa. Hóa ra thầy Cương đã uống thuốc của thầy Nho. Đọc báo em mới biết và lên đây”. “Hôm qua một thạc sĩ y khoa đã nghỉ hưu ở Bình Định cũng gọi điện cho tôi nhờ đưa lên thầy Nho để chữa bệnh ung thư gan”. “Bác ấy đã nghỉ hưu rồi còn em thì đang làm việc. Chuyện này tế nhị lắm. Tốt nhất là anh đừng in ảnh em lên”. “Em đã hóa trị và xạ trị chưa?”. “Em chưa làm gì hết, chỉ mới chụp cắt lớp thôi. Là người trong ngề nên em biết hóa trị và xạ trị là gì mà”.
Tối 21/7/2014 chị Oang (vợ GS Cương) gọi cho tôi, thông báo là anh cương bị ung thư gan đang nằm ở bệnh viện Việt Đức, nhưng vì thể trạng quá yếu nên không mổ được mà muốn chữa trị bằng thuốc Nam của thầy Nho. Tôi nói chị Oanh rằng: “Trong trường hợp này, tôi nghĩ rằng Tây y không giúp đỡ anh Cương được gì nhiều’. Chị Oanh nói ngay.”Tôi hoàn toàn nhất trí với anh về quan điểm này”. Chiều ngày 23/7, tôi đưa gia đình GS Văn Như Cương lên thầy Nho để lấy thuốc. Con gái thầy Cương nói với tôi. “Chuyện này phải giữ bí mật đấy, chú ạ! Bố cháu chưa biết là mình bị ung thư gan đâu”. Thấy nhiều người đến thăm bố cháu còn hỏi “bệnh bố nặng lắm hay sao mà nhiều người đến thăm thế?”. Tôi hiểu những lo lắng của gia đình thầy Cương.
Nhiều trường hợp khi biết đích xác mình bị bệnh ung thư thì suy sụp, mất tinh thần và đi rất nhanh. Nhưng đó là những người khác còn GS Văn Như Cương là một người đầy nghị lực. Ông muốn biết sự thật về bệnh tình của mình. Trong khi chị Oanh và các con đang trên nhà thầy Nho thì GS Văn Như Cương đã xin  gặp bác sĩ và hỏi thẳng: “Đề nghị bác sĩ cho biết bệnh của tôi như thế nào? Tiên lượng ra sao? Tôi muốn biết sự thật”. Với GS Văn Như Cương thì các bác sĩ không dám nói dối, dù là dụng ý tốt. Đã là ung thư gan thì không có tiên lượng tốt.
PGS>TS y khoa Trịnh Văn Quang từng nói: “Tiên lượng ung thư gan cực kỳ tồi. Chỉ 1% có cơ may sống được tói 5 năm sau chẩn đoán. Thời gian sống thêm trung bình là từ 3 đến 6 tháng, nếu chưa bị cổ chướng , 1-2 tháng khi đã bị cổ chướng. Thời gian sống tới 1 năm chỉ có 5%”. Và các bác sĩ cũng nói với GS Văn Như Cương đúng như PGS.TS Trịnh Văn Quang  đã nói. Khi gọi điện thông báo với TS Nguyễn văn Vịnh về ý kiến của các bác sĩ con gái thầy Cương đã khóc nức nở.
Chị Oanh lấy 1 tháng thuốc của thầy Nho mang về nhưng 1 tuần sau thầy Cương vẫn chưa được uống một ngụm nào, vì bệnh viện không cho uống bất kỳ một thứ thuốc gì, ngoài chỉ định của bác sĩ điều trị. Ngày 1/8/2014, chị Oanh gọi cho tôi: “Tôi quyết định chuyển nhà tôi sang bệnh viện Vinmec. Ở bên đó tự do hơn, nhà tôi có thể được uống thuốc của thầy Nho”. Đây là một quyết định đúng đắn và dũng cảm của chị Oanh.
Gần 100 năm nay, tất cả chúng ta đã quen sùng bái khoa học thực nghiệm và khi có bệnh là sùng bái tây y. Khi chị Oanh quyết định chữa bệnh cho chồng bằng thuốc Nam, không ít người đã phản đối kịch liệt và thậm chí có người còn nói rằng chị có thể bị mang tiếng ác nếu chồng có rủi ro gì. Nhưng chị Oanh vẫn quyết tâm điều trị cho chồng bằng thuốc Nam. Để đi đến quyết định này, chị Oanh đã tham khảo nhiều thông tin và tài liệu khoa học. Khi tôi nói với chị Oanh rằng: ‘Thế giới đã ghi nhân phương pháp cắt mổ của viện sĩ Tôn Thất Tùng, năm 1963” thì chị Oanh nói ngay: “Đó là phương pháp cắt nhỏ, chỉ giảm đau chứ không giúp bệnh nhân sống thêm”.
Rồi chị Oanh đưa chồng đi nghỉ mát ở Đà Nẵng. Đó là thơi gian thầy Cương được uống thuốc Nam 100% mà không ai nói vào, nói ra gì. Khi thấy bệnh của chồng thuyên giảm rõ rết chị Oanh mới nhờ tôi mời thầy Nho đến khám bệnh cho GS Cương tại nhà. Tôi hiểu như thế là chị Oanh đã quyết định dứt khoát phương hướng chữa bệnh cho chồng. Sau 20 ngày uống thuốc thầy Nho, chị Oanh đưa chồng đi khám lại và các bác sĩ vô cùng ngạc nhiên, không hiểu các khối u biết mất đi đâu.
Ngày 4/9/2014, cư dân mạng trông thấy hình ảnh của GS Văn Như Cương trong lễ khia giảng năm học mới của trường Lương Thế Vinh (Hà Nội). Đó là hình ảnh hoành tráng. 4000 học sinh mặc áo màu cờ tổ quốc. Chính tay thầy Cương đã bỏ tiên túi ra mua 4000 chiếc áo phông đó để tặng học trò nhân ngày khai trường. Và trong buổi lễ trọng thể này, GS Văn Như Cương đã nói về lòng yêu nước bằng tất cả tâm huyết của thầy khiến học sinh và phụ huynh có mặt không cầm nổi được nước mắt. Sức khỏe của GS Văn Như Cương được như hôm nay, có công lớn của vợ thầy.


Theo báo Người Giữ Lửa số 58 (17/09/2014)